明扬仄陋是什么意思
成语拼音: | míng yáng zè lòu |
---|---|
成语用法: | 作谓语;指明察举荐并重用出身寒微的贤人 |
近义词: | 明扬侧陋 |
成语解释: | 明察荐举出身微贱而德才兼备的人。同“明扬侧陋”。 |
成语出处: | 汉·曹操《求贤令》:“二三子其佐我明扬仄陋,唯才是举,吾得而用之。” |
百度百科: | 明察荐举出身微贱而德才兼备的人 |
明扬仄陋的造句
1、又得无盗嫂受金而未遇无知者乎?二三子其佐我明扬仄陋,唯才是举,吾得而用之。
2、今天下得无有被褐怀玉而钓于渭滨者乎?又得无有盗嫂受金而未遇无知者乎?二三子其佐我明扬仄陋,唯才是举,吾得而用之。
3、又得无有盗嫂受金而未遇无知者乎?二三子其佐我明扬仄陋,唯才是举,变得而用之。
4、朕无拨乱之才,不能弘济兆庶,自枕戈寝甲,十有二年,而四海未同,遗寇尚炽,不知何以谢责当年,垂之来叶!将明扬仄陋,以王位让之,然后归老朔方,琴书卒岁。
5、今天下尚未定,此特求贤之急时也……二三子其佐我明扬仄陋,唯才是举,吾得而用之。
6、月辛巳,齐献武王来朝,请令百官月一面敷政事,明扬仄陋,纳谏屏邪,亲理狱讼,褒黜勤怠;牧守有愆,节级相坐;椒掖之内,进御以序;后园鹰犬,悉皆放弃。
-
míng guāng zhēng liàng
明光铮亮
-
míng dé wéi xīn
明德惟馨
-
míng bìng rì yuè
明并日月
-
shǎng fá fēn míng
赏罚分明
-
míng shǎng shèn fá
明赏慎罚
-
shǎng xìn fá míng
赏信罚明
-
dà jíng fǎ dù
大明法度
-
dàn bó míng zhì
淡泊明志
-
yīng míng guǒ duàn
英明果断
-
míng chá qiū háo zhī mò,ér bù jiàn yú xīn
明察秋毫之末,而不见舆薪
-
míng huǒ chí zhàng
明火持杖
-
míng tuī àn jiù
明推暗就
-
míng fā bù mèi
明发不寐
-
míng zhū àn tóu
明珠暗投
-
yǎn míng shǒu jié
眼明手捷
-
ēn yuàn fēn míng
恩怨分明
-
míng yáng sì hǎi
名扬四海
-
yáng qīng yì zhuó
扬清抑浊
-
dùn cuò yì yáng
顿挫抑扬
-
jiā chǒu bù kě wài yáng
家丑不可外扬
-
qí hè shàng yáng zhōu
骑鹤上扬州
-
shì cái yáng jǐ
恃才扬己
-
yáng fān léi gǔ
扬幡擂鼓
-
cè mǎ yáng biān
策马扬鞭
-
bǒ yáng kāng bǐ
簸扬糠秕
-
yáng fān zhāo hún
扬幡招魂
-
chòu míng yuǎn yáng
臭名远扬
-
yáng cháng bì duǎn
扬长避短
-
è wù yáng shàn
遏恶扬善
-
hǎi bù yáng bō
海不扬波
-
fēi shā yáng lì
飞砂扬砾
-
bō tǔ yáng chén
播土扬尘